mãi mãi ta luôn cần có nhau!

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
mãi mãi ta luôn cần có nhau!

chào mừng bạn đến với diễn đàn kyuc12c1.4rumer.com, hãy đăng kí để gia nhập ngôi nhà mới này nhé!


    Tám cho đỡ chán!!!

    ╠*_♫Kyłіє♫_ *╣ღ P.Nguyên
    ╠*_♫Kyłіє♫_ *╣ღ P.Nguyên
    dê cụ
    dê cụ


    Tổng số bài gửi : 105
    Reputation : 3
    Join date : 23/04/2010
    Age : 33
    Đến từ : Tổ 1-2-3-12C1

    Tám cho đỡ chán!!! Empty Tám cho đỡ chán!!!

    Bài gửi  ╠*_♫Kyłіє♫_ *╣ღ P.Nguyên Tue May 04, 2010 3:09 pm

    Chuyện kể rằng có một cô sinh viên đã từ lâu giác ngộ theo chủ nghĩa AC (AC là....Ăn chơi). Nàng ta luôn một lòng với lý tưởng: " Việc gì cũng mặc, ta cứ ăn chơi đã rùi tính" ... Nàng biết rằng sẽ có 1 ngày mình sẽ phải thay đổi vì lí do : Nàng ta không muốn phải phí những tháng ngày Hè tươi đẹp để mà........tiếp tục mài mông tụng kinh sử sách và quan trọng hơn cả là cúng 120k cho nhà trường. 120k = 1 suất buffet = 3 giờ karaoke = 2 vé galaxy cì né mờ = 2 tháng chung xiền net với thằng học BK phòng bên.... Ôi !!!!!!! ..Thế là ngày định mệnh dần đến-ngày 3/5/2010. Và thế là trước ngày đó nàng ta quyết tâm sử dụng hết những gì mình có hoặc ....mất luôn những gì đã có... Nàng lục tung cái kệ đựng sách mà 1 tháng nàng mó tới chỉ 1,2 lần.Cuối cùng nàng cũng đã tìm ra bí kíp đã thất lạc ??? năm . Cứ ngỡ bí kíp sẽ giống như những gì ông thầy chỉ...:
    - Ôi, teo rồi...bí kíp dày mười mấy trang mà cóc có câu 3 ! Sách thì không mua, bài thì không chép. What should I do ? What should I do ?
    - Nhớ rùi ! Hôm trước thằng bạn có cho mình cái bí kíp mà chưa kịp xài mà.

    Thế là nàng ta tức tốc chạy ra tiệm phô-tô-cọp-pi in ngay để có mà tối nay tu.
    Nàng quyết tâm sau khi luyện PC xong đến 8h sẽ chính thức bước vào cửa Phật ..không online, không người, không cám dỗ.....

    Thế nhưng, trời xui đất khiến hay.... nàng ta cố tình, nàng lại ngứa tay khởi động cái máy tính. Vừa nhẩm kinh vừa dán mắt vào Desktop. Xác ở 1 nơi, hồn bay mênh mang đi đâu ( hình như giờ này đã có Vietsub phim Oh! Myh lady), trong đầu luôn văng vẳng lời của 2 cụ Mác và cụ Lê :"Mày phải học thuộc hết những qui luật khái niệm Kinh tế chính trị của các ông mới mong có đường qua cầu con ạ"

    Thời gian dần trôi, kinh cứ nhẩm, mắt cứ ngó...phim...đến khoảng 10h, nàng đã tu xong câu tiền tệ. Với linh cảm và niềm tin mãnh liệt vô căn cứ ngày mai sẽ ra câu này, nàng nguyện bỏ 2h để cất câu này vào "tủ" , ngày mai hi vọng có chìa khóa mở, không bị nó đè nát đầu . Đến đây, nàng ta quyết tâm...dẹp hết để đi ngủ sớm để mai kịp đi thi.

    Nằm trên giường, nàng nhắn tin cho 1 người nhằm mục đích..... kêu dậy sớm giùm vì tình hình là mấy hôm nay nàng ta đã trót lỡ nướng khét cái giường, ngày mai mà như thế thì có mà bay lên cùng các cụ . Nàng hỏi thăm người đó luyện kinh đến đâu rùi và nhân tiện cho biết mình ôm tủ câu tiền tệ. Nào ngờ đâu cái tin nhắn lại đảo lộn đất trời:
    - "Ủa, Anh thầy đẹp zai đâu có dặn học câu tiền tệ"

    Trong đầu vừa nghi ngờ vừa e sợ vì mình trót tủ câu ấy rùi:
    - "Ủa, trong đề cương có tiền tệ mà" ( nàng nhìn theo bí kíp đã in)
    - "Zậy à,để xem lại đã"

    Nàng lại gửi 1 tin nhắn khác hỏi với hi vọng mình không bị lầm
    - "Có học phần tiền tệ 4.1 không ?" ( theo bí kíp đã in)
    - "Không,4.1 bỏ. Anh dặn rùi mà" bên kia reply
    - Rùi, teo con rùi. Nãy giờ ôm nhầm cái tủ giả.

    Nàng nhắn tin lại người kia xác nhận lại câu 4 bỏ và kiu khỏi phải coi nữa. Còn bản thân thì ngồi cười bất lực. Giờ đây mọi thứ cứ xoay vòng vòng . Và thế là đèn lại sáng, kinh lại được mở, chàng ta đành phải nuốt hận mà gặm tiếp các câu còn lại. Cứ gặm, cứ gặm trong ức chế. Và rùi chợt nghe tiếng nhạc chuông đt réo, nàng ta biết ngay thằng khỉ gió nào giờ này 12h đêm còn gọi điện
    - "Nhóc học bài tới đâu rùi" Thằng ấy hỏi:
    -" Cũng được kha khá, Giờ cũng nhớ sơ sơ"
    -" Thế câu 5 học chưa? Sh!t, câu 5 nào là giá trị thăng dư tuyệt đối,tương đối, rùi tỷ suất thăng dư..bla bla..bla... ek ai mà học nổi"
    -"Câu 5 thấy cũng dễ nhớ mà, mà giờ nhớ mai chẳng biết nó có theo gió bay đi không" May quá,thằng này nó hỏi ngay câu nãy giờ ta đang tu luyện
    -" Thế còn câu 4 tiền tệ ?"
    -"Câu 4 bỏ. Nhóc cũng mới biết. Làm nãy giờ ngồi luyện"
    -"Hả !!??? Ai nói ?" giọng bên kia hốt hoảng
    "Thằng Gay nói. Nhóc tin thằng Gay" (giờ này còn ai nữa để mà ta hỏi, có nó thui)
    "Rùi, chúc mừng anh đi nhóc" một giọng cười chua xót kèm theo câu nói ko kém thảm thương.
    "Anh đi ngủ chưa hay còn đang tu ?"
    "Anh sắp ngủ rùi. Thôi vậy nhé. Tu tiếp đi nha.."

    Trời dần sáng, nàng ta đã chìm vào giấc ngàn.....giây (không phải thu ) , tai đeo earphone, đầu thì văng vẳng đâu đó giọng cụ Mác "mày ngu lắm, ông đây có cần tiền đâu mà tu phần tiền tệ, ông đây cần mày nắm rõ các qui luật giá trị thui con" (Sh!T)

    5h 03/05/2010, tiếng chuông báo thức vang lên và cả tiếng chuông của đứa cùng phòng nữa, nàng ta lừ đừ thức dậy. Để tăng thêm phần chắc ăn là nàng sẽ thức dậy đúng giờ, trước 1 hôm nàng đã nhờ thêm 1 người nhá máy gọi dậy.
    5h15, tiếng chuông vang lên nhưng chỉ sao 5giây đã tắt
    " Bố thằng Việtteo ! Nhá máy gọi dậy mà có 5 giây thằng nào nghe dậy được chết liền !"

    Thế rùi, mọi chuyện cũng diễn ra tốt đẹp. Nàng lên trường rất sớm. Ôi lần đầu tiên Nàng ta hưởng được cái bầu không khí ở Thủ Đức sáng sớm vì trước giờ nàng ta nào đâu bò lên đó trước 7h . Rùi thời gian định mệnh cũng đã đến.......nàng ta bước vào phòng thi, phòng A1-45 u ám như chính mấy đứa đang đứng ngoài cửa vậy (thang máy kẹt cứng, leo vã mồ hôi luôn)..... Ra về ông giám thị nhắn hẹn sau 2 tháng nữa để biết mình có sống sót hay ko??
    The End

    (Rảnh quá vì chiều nay ko có làm gì, và bài này chúc mừng bạn Linh đã lấy lại đc pass sau khi quên cả acc lẫn pas lun)

      Hôm nay: Thu Nov 21, 2024 7:15 pm